Please wait

Read this article in English

Lời Giảng Đức Thầy Lương Sĩ Hằng - Vĩ Kiên - Con đường về nguồn cội

Khi con biết con đường đi về nguồn cội và tự dọn mình về nguồn cội thì phải xây dựng cái gì trước hết con hiểu không ? Ý chí, mà ý chí con vô cùng, không thay đổi, con đã hy sinh rất nhiều, con làm phước.

Thậm chí cái tu ngày hôm nay con cũng được phần điển đang mở trí cho con rất nhiều, thì con phải nung nấu đó và phải đi tới chứ không phải bao nhiêu đó đủ, và thấy rằng chúng ta sẽ tiến tới vô cùng thì chúng ta mới có cơ hội tương ngộ. Ngày hôm nay chúng ta tương ngộ ở trong căn phòng này  là ý chí của chúng ta từng nhìn lại nhiều kiếp trước của chúng ta, ta voi lên, voi lên để tìm một con đường để tương ngộ. Ngày hôm nay ta có cơ hội tương ngộ những số người đồng thanh tương ý đồng khí tương cầu, MUỐN TU để giải thoát , cũng như con hiện tại. 

Cho nên con phải giữ cái ý chí đó mãi mãi và không nên hỏi rằng tôi còn thiếu cái gì ? Lúc nào tôi cũng thiếu, vì vô cùng thì lúc nào tôi cũng thiếu. Thì bây giờ làm cái gì để giải quyết cái thiếu đó ? Thì tôi phải trở về với sự quân bình của tôi, tôi phải siêng năng tu luyện giải tỏa những sự phiền muộn sái quấy của nội tâm, sự tranh chấp vô lý tôi không nuôi dưỡng trong trí óc của tôi nữa. Tôi phải dẹp nó qua một bên để tôi trở về với sự thanh nhẹ. Luôn luôn con được mượn một cây gậy của Thầy, đầy đủ trong mấy chục năm để cho con nắm đó đi. Khi đụng tới sự gây hấn, con lại bấm cuốn băng nghe, kêu bằng tha thứ và thương yêu. Con được một cây gậy tốt lành đó để con đi tới một cách nhẹ nhàng, thì con đi tới dễ dãi.  Thì thiếu, thiếu chỗ nào ? Thiếu thanh tịnh. Bây giờ cố gắng tu thêm nữa, nó thanh tịnh thì mới hòa với Đại Thanh Tịnh ở tương lai. Nguồn cội của chúng ta là Đại Thanh Tịnh chứ không phải là thanh tịnh.

 Cho nên chúng ta phải dọn mình trong thanh tịnh để trở về với Đại Thanh Tịnh ở tương lai. Thiếu thì thiếu chỗ đó, cho nên phải cố gắng gom mình về thanh tịnh, buông bỏ tất cả những sự động loạn của nội tâm mà chính con đã học rất nhiều, và không lúc nào con bỏ rơi những cái lý thuyết chơn chánh và để xây dựng cho tâm con, và đồng thời con cũng ảnh hưởng được một số người qua hành động của con. Cái điều đó rất quý, cố gắng giữ lấy mà tu, há !