Please wait

Read this article in English

Trích Bài Giảng “Nhân Quả Cánh Cửa Của Vô Vi”

Người tu Vô Vi có đường đi, không có người nào bị nghẹt hết. Bỏ hết của thế gian họ cũng về Trời, tâm họ nhứt định như vậy. 

Giải thoát thì không có sợ lường gạt, mà người lường gạt phải khổ, người lường gạt phải ôm lấy một trái mìn trước khi chết, nổ tung họ ra!

Cho nên phải hiểu Luật Nhân Quả là cánh cửa của Vô Vi, chớ không phải ai thấy Vô Vi là tụi ngu, muốn làm gì thì làm. 

Không phải đâu! Tụi nó không ngu đâu! Không có thằng nào ngu, thằng nào cũng có sạn, có súng trong mình hết mà nó không xài. 

Đồ đó đồ không có phải đồ trường cửu; mà nó xài cái tâm, nó dụng cái tâm; sửa, tiến, độ tha. Nó có hạnh hy sinh. 

Cho nên nhiều người lầm Vô Vi là tụi ngu, vô đè đầu tụi Vô Vi, rốt cuộc lãnh hậu quả: Tự mình cắn rứt, ăn không được, ngủ không được, phát triển không được; rồi động loạn, khổ ghê lắm! 

Cho nên, tôi nhắc lại một lần nữa cho những người nào hiểu được Vô Vi và biết được con đường mở cửa, mở tâm mà lấy luật Nhân Quả làm cửa để sống ở thế gian này, thì các bạn không bao giờ bị đói, các bạn không bao giờ bị khổ và các bạn không bao giờ bị mất đạo! 

Không phải căn nhà này quan trọng, tâm của chủ nhà quan trọng. Tâm của chủ nhà không có quan trọng, chúng ta không có tới đây ngồi được.

Tâm của chủ nhà nó không biết cái luật Nhân Quả, nó không mở cửa cho người ta đến học. Hiểu không? Chớ đừng thấy nó ngu, hiểu chỗ này.

Cho nên, khi những người nào muốn mở Thiền Đường phải biết sử dụng cánh cửa Nhân Quả mà làm con người, thì lúc nào cũng đem lại sự an vui cho chúng sanh.