Please wait

Read this article in English

Khóa Học 3 - Ngày 1 - Thiền Viện Vĩ Kiên - Mỹ Quốc.

Trích Bài Giảng của Đức Thầy Lương Sĩ Hằng - Vĩ Kiên (1986-05-04).

"Nó phải biết Tha Thứ và Thương Yêu nó mới thật sự giàu mạnh, nó mới thật sự xứng đáng xưng nó là con của Trời."

Rốt cuộc gom lại có một câu: Ông tu ông đắc, bà tu bà đắc. 

Phải tu! Người thế gian thiếu tu cho nên động lòng Trời, ông Trời mới giáng lâm xuống thế gian, nhắc nhở chúng sanh phải tu.

Tu để làm gì?  Tu là tu bổ sự khiếm khuyết vì con của Ngài giang lâm xuống thế gian, đem sự sáng suốt phục vụ trong cái ô trược tranh chấp, eo hẹp và không khai triển.  Mà nó chưa bao giờ chịu sử dụng cái quyền năng Tha Thứ và Thương Yêu. Nó phải biết Tha Thứ và Thương Yêu nó mới thật sự giàu mạnh, nó mới thật sự xứng đáng xưng nó là con của Trời. Nó không biết Tha Thứ Thương Yêu, thậm chí những lời nhắc nhở quý báu, nó còn từ khước và không nghiên cứu, không chịu học, và không chịu nhận thức ra chơn tướng của chính nó.

Chính nó là loại đó, chính nó là loại biết thương yêu, chính nó là loại biết tha thứ, mà không bao giờ chịu sử dụng. Cho nên tạo khổ cho chính nó, triền miên, học đạo không hiểu đạo, tu không hiểu hành, miệng nói tiến, tâm không đi, rồi làm sao được? 

Cho nên ngày hôm nay, có cái Pháp, Pháp Lý Vô Vi Khoa Học Huyền Bí, nó đã dẫn các bạn tới một chỗ thanh nhẹ hơn hồi trước rồi. 

Hồi bắt đầu tu, các bạn động loạn nhiều, tranh chấp nhiều, ngày nay bớt rồi, thì các bạn bước  thêm một bước nữa. 

Thì tháo gỡ cái nghiệp tâm, sự mong muốn của chúng ta đều là động loạn, chúng ta tháo gỡ nó đi, bình thản, trở về với thanh tịnh sẵn có của chính chúng ta, để tận hưởng nó và sử dụng nó, mới đem lại sự bằng an trong nội tâm, nhiên hậu mới ảnh hưởng với các giới. 

Người thế gian đã tăm tối còn muốn biết tiền kiếp tôi là cái gì, tôi là ông gì, tôi là bà gì, tại sao tôi ở đây? 

Nhưng mà không chịu sửa, dù có biết hết tiền kiếp đi nữa mà không chịu sửa thì tánh nào tật nấy không có bao giờ phát triển. Nên tôi khuyên các bạn phải tu đi, chính tôi là con người ở trong tâm trạng hiếu kỳ của các bạn, không khác một ly một tí nào hết. Một thứ mà thôi, nhưng ngày hôm nay tôi đã kinh nghiệm, tôi thấy rõ rồi, chúng ta phải tu, chúng ta phải tháo gỡ, chúng ta mới biết nguyên căn của chúng ta.

Bây giờ Bề Trên cho chúng ta biết rằng ta là Thượng Đế, rồi đâu có ai làm sao mà tin được ta là Thượng Đế, tưởng là Thượng Đế nó lớn lắm, rộng lắm. Không phải đâu!  Thượng Đế đã hạ hết lời nói cho chúng sanh biết rằng, các con đau khổ là Cha đau khổ, đồng trong một hạnh, trên một hành trình của các con với Cha là một.

Có gì đâu mà xa cách. Nó nằm ở trong tâm các bạn, nó nằm trong hơi thở các bạn, nó nằm trong cái diệu tâm, diệu huyền, diệu thức của các bạn, chính Ngài đó, không có đâu. Không phải mất công đi tìm.

Nếu các bạn lui về thanh tịnh, thì Ngài đó, Ngài chỉ ngự trong cái dinh thự thanh tịnh mà thôi. 

Vì Ngài là Đại Thanh Tịnh. Chúng ta có tệ nhứt đi nữa, chúng ta ráng tu tới thanh tịnh,  chúng ta mới đón được Ngài. Chúng ta thiếu thanh tịnh đâu có đón được Ngài. 

Muốn có thanh tịnh phải dọn dẹp, phải hòa hợp, phải khai triển. 

Thì lúc đó mới thật sự là đón được thanh quang Thượng Đế. Cái đó là tự động.