Please wait

Read this article in English

Trích KHÓA THANH TỊNH – Thiền Đường VANCOUVER, 14 tháng 01, 1994

Chính tôi, bản thân tôi năm nay cũng 72 tuổi, vẫn đi đây, đi đó, không nhờ pháp thiền thì làm sao được khỏe mạnh như vầy? 

Như tôi ôm chấp như người đời tôi không có đi nữa đâu. 

nh tu ứ hơi, mình dạy nó nó không tu, nó ngồi nó nói dóc mà nó còn phản nữa. 

Buồn lắm! Không! Kiên trì, đó là luật! Kích động và phản động là luật đưa chúng ta về thanh tịnh. Ngay trong gia cang, cha mẹ nuôi con lớn lên, nói nó không nghe nhưng mà nó cũng giúp đỡ cho mình được. Nhờ sự kích động đó mình giàu lòng tha thứ và thương yêu, mình mới tìm tàng cái lượng từ bi sáng suốt của mình, mình hóa độ con em. 

Cái đó quý, không sao!  Học đi, để tiến. Cảnh đời là bãi trường thi mà, có gì đâu! Không thi kiểu này cũng thi kiểu nọ, học để tiến. 

Không con cái là vợ chồng, không vợ chồng là xã hội.

Đi đi lại lại bao nhiêu công chuyện đó. 

 Thiếu thanh tịnh thì giải quyết không được. 

Nếu giàu thanh tịnh thì mọi việc đều giải quyết, không có gì khó. 

« Thế gian vô nan sự, bá nhẫn thành kim thị thái hòa. » 

Phải nhịn nhục tối đa thì tự nhiên óc mới sáng, tâm mới minh, không có thua lỗ đâu sợ! 

Nhịn để thắng, nhịn để tâm thức được thăng hoa, cởi mở, sáng suốt. 

     Hôm nay trong ba ngày chung sống với anh em và mọi người lo thiền, gia tăng ý lực thanh tịnh của mọi người. 

Rồi đây các bạn sẽ tiếp tục tự do tham thiền để ý thức, hiểu rõ cái sự chậm chập của chính mình, mình gia công tu luyện thêm rồi sau này chúng ta sẽ có kết quả tốt. 

Chắc chắn như vậy! 

Tôi không muốn nói nhiều, tôi thực hành nhiều.

Những cái gì tôi nói ra là tôi đã thực hành và gặt hái được kết quả, tôi mới nói được. Có duyên lành mỗi năm các bạn mỗi gặp tôi. 

Tôi cũng cố gắng mỗi năm, các bạn nhìn sắc mặt tôi có thay đổi nhiều hơn, thanh nhẹ không? Cũng do cái tu, làm gì?

 Ăn bánh nó nhẹ? Không, không phải!

Ăn cơm nhiều nó nhẹ? Không, không phải! 

Tiền nhiều, nó nhẹ? Không! Tiền nhiều, nặng. 

Tiền nhiều chừng nào thì bày biểu công chuyện nhiều chừng nấy mà ăn nhiều chừng nào thì ruột nặng, bệnh gia tăng, còn thanh tịnh chừng nào thì sáng suốt, cởi mở và thanh nhẹ.