Please wait

Read this article in English

 

Trích Khóa Học 4 tại Thiền-Viện Vĩ-Kiên ngày 12.06.1986

Câu hỏi: Thưa Thầy, khi người hành thiền, khi thiền định nghe tiếng như trạng thái mưa, nhưng mà không phải mưa, mà chỉ thấy một luồng điển sáng, từ hư không, như một cái chài lưới, bao quanh mình.  Đó có phải là luồng điển của Đức Di Đà, trợ cho những hành giả hành thiền không, hay là luồng điển Đại Từ Quang của Thượng Đế? Hay hoặc là luồng điển của chư Phật mười phương độ,hay là cái đó mà con người hành thiền đã xuất phát ra được? Xin Thầy dạy.

Đức Thầy trả lời:

Cho nên khi chúng ta Niệm Phật mà chúng ta soi hồn, thì nó mới có luồng điển đó, luồng điển của Đức Di Đà chiếu cho chúng ta thanh nhẹ. Người biết trì niệm Nam Mô A Di Đà Phật sẽ có cái ánh hào quang trực tiếp của Đức Di Đà hổ trợ. 

Còn nghe những tiếng mưa bên ngoài là Ngài chuyển để thử tâm ta có động không? Chúng ta người tu mà ngồi nghe trời mưa, chúng ta trong này xao xuyến, không được!

Không nhận cái tiếng trời mưa vì tôi muốn tu để tiến tới bất động. 

Tiếng trời mưa đó đang làm việc của nó, đúng, nó không động, mà tôi nói là trời mưa là tôi động Phải nhớ câu này! 

Tôi phải đi tới cái chỗ không động vì tất cả vạn linh, sự kích động trong cả càn khôn vũ trụ rốt cuộc phải trở về với không động. 

Mục đích tôi tiến về không động. 

Tuổi tác tôi giới hạn có mấy chục năm mà tôi theo mưa, theo nắng, theo gió, theo màu sắc, thì chừng nào tôi mới trở về với sự không động được? Cho nên mưa, gió, nắng, rốt cuộc nó cũng sẽ hết và màu sắc rốt cuộc cũng quy không ! Bây giờ mục đích tôi đi tìm cái Không thì tôi phải giữ tâm không động. 

Cho nên trước kia chư vị đã tu, ngồi thiền, ai đứng một bên đánh phèn, Ngài cũng vẫn thiền và không oán trách người đánh phèn la.

Cho nên có những vị sư tu hồi xưa, ngồi trước chùa tu, người ta lấy búa gõ đầu Ngài cũng ngồi niệm Nam Mô A Di Đà Phật, không trách người đã đập đầu tôi. 

Cho nên ngày hôm nay các bạn tu mới có sơ sơ thôi, kích động hoàn cảnh một chút là mình thấy bất mãn rồi. Đó là bài học ! 

Mà những vị mà tới kích động chúng ta là một ân nhân đâu có phải oán đâu. Ân nhân, ân nhân tới độ chúng ta. Chúng ta nhớ cái câu này để chúng ta thức tâm.

Chúng ta nhớ có bao nhiêu tỷ người trên thế gian này mà chỉ có một ông đó tới chữi tôi là ngài đã độ tôi. 

Tôi nghĩ cái chuyện này là dễ quán thông và dễ tiến hóa và dễ đạt không. 

Đó, cho nên luồng điển của Đức Di Đà là chiếu sáng như là đèn soudure vậy, mạnh tới vậy đó. 

Khi chiếu rồi chúng ta thấy tâm hồn thanh thản vô cùng. Cho nên các bạn đừng có hoang phí và bỏ cơ hội niệm Phật. Nên niệm Phật các bạn sẽ có cái đó.

Không có gì hạnh phúc bằng khi các bạn được Ngài chiếu một chút thôi. 

Các bạn phải hiểu chỗ này, quan trọng lắm mà mình thay đổi cả một cuộc đời của các bạn, 

không nghĩ về sự tranh chấp nữa và nghĩ về sự thương yêu xây dựng.