Please wait

Read this article in English

Trích Băng Giảng “Đoạn Đường Tu Học” - Montreal - 29.05.1983

 

Nhiều người hồi nào tới giờ không biết tu, nhưng mà người ta mở miệng còn hơn người tu! 

Và lời hứa của họ còn bảo đảm hơn người tu! Tại sao? 

Họ không bao giờ thay đổi, nhưng mà họ đã và đang tu! 

Họ sống một mình, nhưng mà thấy cái trật tự là quan trọng, thì họ phải giữ trật tự, để cho tâm họ an. 

Con người không có trật tự thì tâm làm sao an? 

Tới cái giường ngủ của mình cũng không biết sắp đặt! 

Tới món ăn của mình cũng không biết lo săn sóc, 

làm sao mà lo cái trật tự cho đại chúng được? 

Cho nên kiểm điểm từ ly từ tí, người tu không phải khó nhưng mà khi thức tâm rồi thì những cái gì nhỏ nhất của các bạn, các bạn cũng quý. 

Cho nên các bạn phải giữ trật tự. Không phải là thích làm đẹp, nhưng người trật tự mới thật sự là người tu. 

Phải lập lại trật tự, còn nếu mà chúng ta không có trật tự, các bạn thử coi, các bạn làm không có sự trật tự thì rốt cuộc các bạn cái gì cũng quên hết, lộn xộn hết! Vậy chứ cái phạm vi mấy thước của gia đình mà lộn xộn, như là một cái chỗ kêu bằng ô trược, không minh bạch. Hành động không có minh bạch thì tâm thức không bao giờ có minh bạch!