Please wait

Read this article in English

Trích Lời Giảng Đức Thầy Lương Sĩ Hằng - Vĩ Kiên

 

Và các bạn mở mắt xem trường đời, cảnh hữu vi, người ta đang động loạn quá chừng! Nhưng mà sự động loạn đó là gì? Sự động loạn đó là minh sư nhắc các bạn! Khi các bạn thấy động loạn và cho đó là động loạn thì chắc chắn là các bạn muốn tránh sự động loạn rồi! Nhờ đó các bạn tiến! Thấy rõ chưa? Cho nên mọi hành động kích động và phản động hằng ngày nó đang bao vây và nó nhắc nhở các bạn để các bạn tiến!

Các bạn sẽ đục đẻo và lập lại trật tự đó! Cho nên người hành thiền càng nhẹ càng gặp nhiều sự trợ duyện! Những sự thắc mắc, những sự nan giải, như tai nạn chẳng hạn, đâu có nghĩa lý gì đối với những người chấp nhận hành thiền trong chu trình tiến hóa!

Chúng ta phải học, chúng ta phải chấp nhận, chúng ta phải tiến! Thì lấy cái gì chúng ta tiến? Nhờ cái nghịch cảnh đó nó mới tạo được cái dũng chí cho chính chúng ta! Và chúng ta nắm cái dũng chí đó, vun bồi dũng chí đó để tiến tới! Nếu chúng ta không chịu vun bồi dũng chí đó làm sao chúng ta tiến được! Mà có dũng thì mới nắm được cái chìa khóa, mở những cái khuyết đó chứ!