Please wait

LỜI CAO Ý ĐẸP 46

Cái tâm trạng của chúng ta chia năm xẻ bảy và không có quy nhất thì nó xảy ra tai nạn bất cứ lúc nào

Read articles in English.

Đức Thầy giảng tại Thiền-Viện Vĩ-Kiên – 22 tháng 5, 1986

Cái tâm trạng của chúng ta chia năm xẻ bảy và không có quy nhất thì nó xảy ra tai nạn bất cứ lúc nào.

Hỏi : Con muốn tu thân từ lâu, nhưng vì hoàn cảnh chi phối, xin Thầy cho con biết nghiệp căn và tiền kiếp căn quả của con, chừng nào con mới được tự do tới Thiền Viện hoặc là họp bạn đạo mà không bị người chồng đá bát và thường ở trong nhà bị ma phá quấy và niệm Phật rồi tan nhưng mà vẫn còn sợ, và trong nhà thường có, đang thờ những tranh Phật Bà Quan Âm, tượng Quan Thánh và Thần Tài ? Như vậy Thầy chỉ dạy giùm để cho người ta được …

Trả lời: Cho nên tôi thấy rằng tất cả những người ở thế gian, vì vọng động và không biết cái lỗi của chính mình và thiếu thật thà với chính mình, cho nên đâm ra ai bày gì thờ nấy. Mà rốt cuộc đó, không biết giá trị của ông Thánh và không biết giá trị của Quan Âm, không biết giá trị của Phật, mà cũng không biết giá trị của Thượng Đế. Cho nên những vị đó là thoát trần, giải thoát, thì những vị đó không còn lệ thuộc và không phải chúng ta dễ sai đâu ! Chúng ta không thể sai Ngài được. Mà đặt ở trong nhà, càng ngày càng cầu nguyện, ông Phật không tới, ông Trời không tới ! Lòng tham mình tới thì trược, trược rước trược, con ma nó ngự ở đó. Nó làm cho vọng động. Cho nên một khi mà trong gia đình vọng động chuyện gì giải quyết không được, biết niệm Nam Mô A Di Đà Phật và niệm thường xuyên như vậy thấy nó càng ngày càng giải được nghiệp. Lúc đó phải giữ cái niềm tin đó và đi tới, cho nó quy nhứt thượng, trung, hạ là một, nó gom lên bộ đầu, nó mới liên hệ với ba cõi càn khôn vũ trụ, rồi lúc đó nó mới có cái ánh sáng tự thức thì không còn những cái nạn vọng động nữa và không có sợ sệt nữa. 

Cho nên phải kỳ trì chí niệm Phật. Cho nên kỳ này tôi đã làm cuốn băng rất kỹ cho mọi người. Những người không biết tu, không biết thiền cũng có thể niệm niệm Nam Mô A Di Đà Phật để cho nó quy nhất hết ba giới. Lúc đó chúng ta mới thấy rõ Trời Phật. Chứ miệng nói Trời Phật, lợi dụng Trời Phật, làm sai, sái quấy nhưng mà không nhìn nhận, rồi lường gạt cả mình nữa. Rồi nhờ cái gì? Nhờ ông Phật. Ông Phật là giải thoát, ổng nhẹ rồi, ổng đến mình cũng không biết nữa. Mình không nhẹ làm sao mình cảm nhận được cái nhẹ ? Mà khi mình nhẹ rồi, mình không có chấp, mê chấp những cái chuyện đời nữa, thì lúc đó mình mới hòa với Ngài được.

Cho nên chúng ta tu đây là tu điển. Điển là nó khác hơn cái thể xác. Nó là chủ của thể xác, mà hướng thượng rồi chúng ta mới cảm thấy Bề Trên đã và đang sống với chúng ta. Đừng có lầm lạc nữa ! Đừng có thờ tùm lum rồi rước khổ. Càng này càng vọng động, xin Quan Âm, xin Phật là gởi trược tới đó rồi con ma nó ngự đó nó hưởng. Nó điều khiển lục căn mình, làm cho cả gia cang điên. Cho nên tôi đã khuyên mọi người làm cái kiếng Vô Vi, là tất cả trời Phật với trong cái tâm thành của chúng ta và Ta ta thành tâm là chúng ta mở cái thiền đường trong tâm hay là mở cái bàn thờ trong tâm, mở cái nhà thờ trong tâm, mở cái chùa ở trong tâm, mới là lo từ ngày, không dám làm bậy. Lúc đó chúng ta thấy rằng ta gần Phật, gần Tiên. Mà nếu mà để bên ngoài nữa là chúng ta lệ thuộc bởi ngoại cảnh thì không bao giờ tiến bộ được. Tu có cách gì cũng không có tiến bộ được, chỉ ỷ lại thôi, rồi tới giờ phút lâm chung không biết làm sao ? Quýnh quáng ! Còn cái này chúng ta tu khứ trược lưu thanh rồi chúng ta không có ôm trược nữa. Bất cứ giá nào tôi cũng phải trở về với quê xưa chốn cũ của tôi, là nơi thanh nhẹ. Đó, các bạn đang hít thanh khí đây là thanh nhẹ đó. Đâu có gì nặng mà tại sao các bạn không có chịu sống an nhàn với sự thanh nhẹ đó ? Buông bỏ tất cả những sự vọng động đang làm là đời, sai cái vía làm việc đủ nuôi cái miệng rồi, đủ rồi, thì cái tâm ta lúc nào cũng nhẹ. Chứ đừng lấy việc này nói việc kia, học thị phi, động loạn rồi làm cái gì ? Giúp ích các bạn cái gì ? Hại bạn mà thôi. Rồi càng ngày càng lầm lạc và không có biết cái phương tiến, rồi người ta bày cúng này, cúng kia, cúng nọ, cũng cúng. Mà cúng để làm gì ? Cái tâm chúng ta không có thì có cúng cha mẹ, cha mẹ cũng không đến. Còn chúng ta làm cha làm mẹ đây mà con nó không kính nể, nó không thật sự kính nể, nó cho cái bánh chúng ta ăn, chúng ta cũng không muốn ăn nữa, chứ đừng nói là lúc chết rồi người về.

Cho nên chúng ta tu, chúng ta mới có cái lòng thành đó. Biết cha mẹ, biết Trời Phật thì tâm ta tưởng thì Ngài tới ngự và hưởng cái phần thanh điển của chính chúng ta. Tận tâm, trung hiếu mới tiến hóa được. Chứ nhiều người còn sai lầm, mê muội rồi ôm những cái đó, rồi nói tôi thờ Phật kỹ lắm mà sao bây giờ tôi gặp nạn, cho nên các bạn phải bỏ đi. 

Tất cả những người ở thế gian đang mang cái xác trược này là nạn đây. Không biết xảy ra lúc nào ? Tham dâm động loạn đây, không biết xảy ra lúc nào ? Đó, rồi trong cái tâm trạng của chúng ta chia năm xẻ bảy và không có quy nhất thì nó xảy ra tai nạn bất cứ lúc nào. Cho nên bây giờ các bạn có cái phương pháp niệm Phật để cho nó quy nhất ! Gom cái phần thanh nhẹ đó, để sự động loạn đến với các bạn, nạn đến với các bạn, các bạn dứt bỏ nó đi, rời khỏi nó đi thì các bạn không còn bị tai nạn nữa. Mà nếu các bạn còn ôm về những sự kích động của đời thì tai nạn sẽ dày xéo các bạn và nó làm cho các bạn càng nguy hại và thiếu sáng suốt luôn.