Please wait

LỜI CAO Ý ĐẸP 51

Chúng ta huynh đệ tất cả đều một nhà, con của ông Trời chứ không phải con của người phàm!

Read articles in English.

Trích Lời Đức Vĩ-Kiên giảng tại Montreal, 16-10-1983

Cho nên cái cơ duyên đến với chúng ta không phải một người tu thành đạo và chúng ta huynh đệ  tất cả đều một nhà, con của ông Trời chứ không phải con của người phàm, các bạn đừng có lầm !  

Con một cha, sống trong một càn khôn vũ trụ, trong một nhà. Cho nên nhờ đó chúng ta mới khắn khít lẫn nhau, trau đổi lẫn nhau, học hỏi lẫn nhau chúng ta mới mượn cái nhiên liệu kích động và phản động để thức tâm.

 Không nhiều thì ít chúng ta đây cũng lâm vào cảnh kích động và phản động rồi tự tạo sự lầm than tăm tối nếu chúng ta hướng ngoại, và chúng ta tu thiền, chúng ta tự thức thì tự nhiên chúng ta sử dụng phần sáng suốt sẵn có của chính mình, thì lúc đó mới tạo được tia sáng thanh tịnh. 

Lúc đó chúng ta mới kêu nếm mùi đạo và thấy đường lối cứu khổ ban vui là chúng ta thức tâm thanh tịnh mới đi tới giai đọan đó. Cho nên ở   trường đời đã cho chúng ta thấy : chúng ta học làm con nít, học làm người lớn, học văn chương, tất cả cái ngoại cảnh mà thôi, chưa  sử dụng khả năng sẵn có của chúng ta. 

   Cho nên ngày nay chúng ta phải khép mình thiền để sử dụng khả năng sẵn có của chúng ta. Mọi người biết rõ ta là con một nhà và ta có nhiệm vụ của cả càn khôn vũ trụ, hỏi cái quả địa cầu này có bị sụp đổ không ? Không có ! Sụp đổ chăng là sự tranh chấp tối tăm và tự nó phá nó mà thôi. Cho nên bom nguyên tử sản xuất để đó, nhưng rồi đây mọi người thức tâm sau những lời kêu gọi kích động của chiến tranh khắp nơi sẽ bùng phát lên rồi mới thức tâm, mới lo tu tâm dưỡng tánh tìm con đường đến và tìm con đường đi. Thì lúc đó chắc bom nguyên tử cũng phải dẹp và đem lại phục vụ cho nhân loại có một nơi trú ngụ an toàn hơn bao nhiêu kiếp trước.

    Cho nên chỉ chờ đợi sự thức tâm của mọi người mà thôi ! Tất cả tôn giáo tại thế đã kêu gọi tất cả mọi người hướng về con đường tận thế mà tự thức. Không có tôn giáo nào không kêu hết. Bên Phật giáo, bên tu đạo cũng nói Hội Long Hoa, bên Thiên Chúa Giáo cũng nói là ngày Phán Xét Cuối Cùng. Để chi ? Để cho chúng ta có cơ hội thức tâm và trở về với chánh kiến của chính mình, buông bỏ sự ô trược tham lam hủy hoại vô ích. 

   Cho nên chúng ta là người tu thiền càng ngày càng thấy rõ, chứ nhiều khi các bạn tu thiền một thời gian rồi các bạn bỏ, rồi các bạn thấy bực bội và các bạn thanh tịnh đi…, các bạn sống với các bạn. Có câu hỏi, có câu vấn đáp tự chủ trong chương trình tiến hóa sẵn có của chính mình. Lúc đó các bạn mới thấy phong phú. Chính tôi là sống với cả càn khôn vũ trụ. Chính tôi là siêu nhiên, siêu phàm, không có thể làm cái chuyện kêu bằng hà tiện của thế gian. Chính tôi phải đi trong tâm thức cao siêu, cởi mở, thương yêu và xây dựng, không dùng lý luận tranh chấp bất minh nữa và dùng cái đà tiến quân bình tự thức, đi theo trình độ sẵn có của chính mình. 

   Và ngày hôm nay bác nói câu này cũng quý cho người đã được thiền và hiểu cái bất khả luận bàn trong thức tâm của chính mình. Đó là giá trị chứ không có nên đặt vấn đề nghi vấn mà không có lối thoát cho chính mình.