Please wait

Read this article in English

Trích từ bài giảng "Chúc Tết Năm Bính Dần Hong Kong 11-01-1986"

Thế gian cho là năm ông cọp, năm con hổ là dữ lắm, hoành hành,

kích động nhiều hơn! Mà nếu chúng ta thiếu thanh tịnh cọp sẽ nuốt ta và ăn ta luôn.  Mà nếu chúng ta là người thanh tịnh bị cọp nuốt, ăn chúng ta, chúng ta lại thấy có cơ duyên tiến hóa. 

Sự hành hung, sự cướp giựt kia, nó lại tạo sự thanh tịnh cho chính chúng ta. Ngược lại người đời phải sợ ông cọp nhưng mà người tu Vô Vi không bao giờ sợ ông cọp. Người tu Vô Vi có thể đi trong lòng ông cọp, đi trong óc ông cọp và thoát ra khỏi ông cọp, là điển quang!

     Cho nên các bạn đang tu về Vô Vi là gom về một điểm linh quang của chính bạn, không còn lo âu sự đời, lo âu chúng ta thiếu thiện chí sử dụng khả năng sẵn có của chính chúng ta là Tha Thứ và Thương Yêu. 

         Chúng ta biết tha thứ và thương yêu là chúng ta nắm cái chìa khóa vượt qua tất cả những sự nan giải của cuộc đời, không đáng lo, không đáng trách, thấy rõ nghiệp này. 

         Người nào dành của chúng ta nhiều chừng nào, chúng ta lại tội nghiệp cho đối phương đã ôm lấy một nghiệp tâm nan giải. Sự phản động lực đó là khí giới của Thượng Đế đã nhận chìm tâm thức của họ, họ sẽ học bài học nặng nề hơn, rồi họ sẽ tiến hóa nhưng mà chậm hơn. 

         Còn chúng ta đang trong sự thực hành đến với Không và về Không thì lúc nào chúng ta cũng nhàn hạ và không có cực nhọc, không có khổ tâm nữa. 

         Tôi mong rằng các bạn, đã có mấy chục tuổi đời, bao nhiêu ngày, bao nhiêu giờ, các bạn đã làm việc và đã qua. Rồi năm Bính Dần này cac bạn cũng vẫn qua. Qua đi bạn, qua trong thanh tịnh, bước qua trong sự sáng suốt! Xác này không phải xác của các bạn, chỉ có tâm thức là của các bạn mà thôi!  Tâm thức của các bạn là ở khắp cả càn khôn vũ trụ, không có một người nào có thể cướp giựt được, các bạn phải trở về đó, an ngự nơi đó! 

         Các bạn mới thấy rằng người Cha yêu quí của các bạn đã và đang an ngự trong tâm của các bạn nhưng mà các bạn chưa chịu đảnh lễ là chưa chịu về với sự thanh tịnh của các bạn. Nếu các bạn chịu trở về với sự thanh tịnh của các bạn thì Cha con ôm nhau trong sự vinh quang và cởi mở. 

         Cọp có hung hăng cách mấy đi nữa không có ăn được phần hồn các bạn đâu. Mượn xác các bạn mà thôi, tâm thức của các bạn là vô cùng. 

         Thiên cơ có biến chuyển cách mấy cũng đúng ý của Đấng Cha Lành giáo dục chúng ta tiến hóa mà thôi. Chúng ta phảI trì chí tu học. Hoàn cảnh là ân sư. 

         Cảnh đời là bãi trường thi. Học đi bạn, thi đi bạn! Đừng có sì sụp nữa, trở về với sự thanh tịnh của chúng ta! Thực hành nhiều chừng nào, sớm đạt chừng nấy. Không nên cầu xin và không nên mong muốn vì các bạn là một người tạo nghiệp từ nhiều kiếp, nên giải nghiệp và trở về với chơn tâm của các bạn mới là đúng hơn.

    Trường đời đã cho tôi nhiều thử thách, cảnh sung sướng vô cùng, cảnh khổ cực vô cùng. Cười ha hả, khóc hu hu, các bạn thấy chưa? Khi có ăn, khi nhịn đói, các bạn thấy chưa? Con người có đủ mọi khả năng.

    Cho nên chúng ta thấy rõ rồi thì chúng ta chỉ có thực hành mà thôi. Cho nên nhiều bạn đòi hỏi có sự hiện diện của tôi, thương yêu quí mến tôi, đó cũng là tu! Vì các bạn đã có tu, các bạn thấy giá trị thanh nhẹ của chính các bạn và muốn cần gặp sự thanh nhẹ đó để rõ giá trị chân lý từ bi. Điều đó không đáng trách nhưng mà tùy duyên trợ hành. Các bạn cố gắng tu đi thì tôi ở đâu? Tôi ở trong bạn chứ đâu! 

Cha yêu quí ở trong bạn mà tôi đi tìm Cha thì tôi tìm bạn chứ tìm ai nữa. Tôi đang sống trong bản chất yêu thương của các bạn. Chúng ta không có thể xa nhau được, vì mọi chúng ta bước vào biển yêu của Thượng Đế. Chúng ta đang lội trong biển yêu, sống trong sự yêu thương và tha thứ, làm sao có thể xa các bạn được. 

Lắm khi tôi cũng thử thách, kích động các bạn, xem tâm các bạn thế nào? Sóng các bạn được phẳng lặng chưa? Biển các bạn được trong lành chưa? Hay là dấy động? 

Cho nên nhiều cơn thử thách để cho các bạn thấy, tôi không nại hà để đi đây đi đó để các bạn thấy rõ chân lý : trong sanh có tử, trong tử có sanh. Không bao giờ tiêu diệt! 

Có mãi mãi, tiến hóa mãi mãi, làm việc mãi mãi, không ngừng nghỉ. Các bạn đừng chê các bạn già và các bạn được khinh khi các bạn là trẻ vì tâm thức của chúng ta trong sự bình đẳng như nhau, ôm lấy nó và sống với nó.

Cho nên hôm nay là ngày đầu năm, mùng một Tết, biết bao nhiêu bạn đã tham thiền chúc Tết Thượng Đế, hướng về Tôi. 

Thâu đêm tôi cũng làm việc cùng các bạn, cho nên bắt buộc phải giảng thêm một cuốn băng này để các bạn có cơ hội mở tâm thức, thỏ thẻ cùng tôi, chúng ta đồng đi trong tình thương và đạo đức, thực hiện cho kỳ được cái thức vô cùng sẵn có của chính chúng ta. 

Cứu mình và cứu họ, mới thật sự cứu khổ ban vui.