Please wait

Read this article in English

Extract Video Khóa Học Thiền-Viện Vĩ-Kiên (1986)

Cái người chịu thiền là người không sợ đụng chạm nữa, và chán cuộc đời rồi tự giải quyết, thấy cái phương pháp này là cái phương pháp khứ trược lưu thanh. 

Tự mình thanh lọc lần lần, từ khối óc, ngũ tạng, cho tới luồng chơn điển của chơn tâm phải khai mở một lượt. 

Cho nên trong đó nó có cái pháp soi hồn, pháp luân, thiền định các bạn đã làm. 

Làm rồi dần dần dần dần dần dần nó mới đi trở lại cái gì? 

Bởi vì trước kia tại sao các bạn khổ ? 

Các bạn cảm thấy đó là nghiệp tâm, đó là nợ đời, đó là sự báo hại, mà do ai ? 

Chính  ta! Ta hướng ngoại, cho nên bị nó lôi cuốn. Nó lôi cuốn hằng ngày hằng giờ và nó trói buộc chúng ta không có lối thoát.

   Cho nên ngày hôm nay tôi chán rồi, tôi tháo gở được một phần, tôi thấy tôi có lối thoát.

Mà lối thoát này nó làm gì ? Để cứu vãn lại tình thế mà nó trói buộc tôi, tôi mới đạt tới cái sự quân bình sẵn có của tôi.

Trước kia tôi không có bị ràng buộc. Tôi giáng lâm xuống thế gian, tôi đâu có bị ràng buộc, mà nhập vô thể xác rồi, chỉ ràng buộc một chút đó thôi chứ không ràng buộc một cái nghiệp tâm ở bên ngoài nữa. 

Tôi vui vẻ, tôi vô tư nhưng ngày hôm nay tôi mất cái vốn Không của tôi rồi tôi đi tới chỗ động loạn : lo cho vợ, lo cho con, lo cho xã hội, rốt cuộc cũng chẳng lo được cho ai, chính cả mình cũng không lo được. 

Vậy chứ lo cho ai? Những câu hỏi đó nó tới tấp trong đầu óc của tôi, tôi tu tôi thấy tôi làm cho tôi mất quân bình và tôi lập lại trật tự cho chính tôi là chỗ nào? 

Cái chơn điển thanh quang của tôi lúc tôi giáng lâm xuống thế gian ai cũng mến, ai cũng thương, ai cũng muốn bồng, muốn ẳm tôi, người không quen, không biết cũng thích tôi. Đó, là cái từ quang của tôi đã có. 

Mà ngày nay tôi đã mất cái từ quang rồi, tôi ở trong chỗ tranh chấp, không ai thích tôi, không ai muốn hòa với tôi. Cho nên tôi tu rồi, càng ngày tôi đổi tâm đổi tánh, tôi mới thấy chính tôi mới là người xây dựng lại sự quân bình trong nội tâm tôi. 

Mà nội tâm tôi là cái gì ? Nội tâm tôi ứng dụng bởi điển quang, thức, hiểu, biết và tưởng tới sâu rộng bất cứ cái chiều hướng xa thiệt xa, gần thiệt gần, tôi cũng cảm tưởng được. Đó là cái điển tâm của tôi, càng ngày càng quân bình. 

Khi quân bình được rồi, lập lại trật tự rồi thì các bạn thấy cái đầu các bạn là càn khôn, cái đầu các bạn là hòa với cả càn khôn vũ trụ là sự thanh nhẹ bên trên, không còn sự thắc mắc nữa.

Các bạn càng ngày càng nới rộng trong nội tâm ngũ tạng. Đó là do sự quân bình mới xây cất từ hạ, trung, thượng. Hạ, thanh lọc được rồi, vì ở đời thì tôi bị những cái gì ? Tình dục, ham muốn. Ngày hôm nay tôi đã bớt được tình dục ham muốn rồi tới cái trung tim cơ thể của chính tôi tôi mới thấy được các vạn linh trong cơ thể tôi nó thanh tịnh.

Tôi bước qua Quỷ Môn Quan, hồi trước tôi hung hăng, nói ra tôi đánh đập, tôi đòi giết người nhưng mà bây giờ tôi không có những điều đó nữa, tôi mới xét có phải tại tôi không ? 

Tại sự sai lầm của tôi không ? Tôi mới thấy là tôi mất quân bình, mà khi tôi thấy rõ sự sai lầm của chính tôi là tôi đã đạt lại, trở lộn lại với sự quân bình của chính tôi và tôi càng tha thứ, càng thương yêu, càng xây dựng, càng trì niệm những cái phương pháp mà đề ra là quy nhất cả càn khôn vũ trụ là Nam mô A Di Đà Phật. 

Nguyên lý của Nam Mô A Di Đà Phật là nó thích hợp với Nam là lửa, Mô là không khí, Di là phát triển, Đà là màu sắc, Phật là linh cảm. 

Nó đã quy nhất là Trật Tự. Trật tự trong cơ tạng, trật tự sự sân si của tôi đã giải tỏa được và trật tự trong nội tâm tôi rồi tôi mới hướng lên bên trên thì thấy trật tự của càn khôn vũ trụ, đó là trật tự điển quang. 

Khi đạt được trật tự rồi thì tự nhiên các bạn nhắm mắt không còn ở đó nữa, Nghe lời giảng cũng không còn nữa, không có dính và không có nhớ nữa, đi rồi ! Trở về với trật tự quân bình là KHÔNG ! Lúc đó các bạn mới được nhận thanh quang của Bề Trên.