Đời Đạo Phân Hành

Đời Đạo Phân Hành

Ở đời lắm chuyện dở hay
Lắm tâm động loạn lắm ngày cảm giao
Đổi thay nhiều sắc nhiều màu
Quang minh tăm tối đối đầu đấu tranh
Bên trong có sẵn chẳng hành
Hướng ngoài mê tín trở thành quỷ ma
Tâm tu yếu ớt ta bà
Bỏ nhà bỏ cửa bỏ hòa tình thương
Sửa mình tiến hóa gieo gương
Trăm đường vạn nẻo tự lường tự đi
Chớ nên loạn động sân si
Ồn ào quấy rối tâm thì bất an
Cuộc đời diễn biến tùy màn
Đóng vai kép chánh chàng nàng tùy duyên
Học bài khai triển triền miên
Giao duyên tùy thức nối liền căn cơ
Triển khai từ phút từ giờ
Dũng tâm tự tiến thờ ơ chẳng còn
Thương người tại thế nỉ non
Nhắc cho hiểu đạo chẳng còn loạn tâm
Cảnh Trời tứ hướng diệu thâm
Đông Tây Nam Bắc mở tầm cảm giao
Phân ra muôn sắc muôn màu
Hòa tan chung cõi nhiệm mầu khai minh
Xuyên qua thế thái nhơn tình
Dìu nhau cùng tiến đạt khuynh Phật Trời
Lắm khi luận xét phân lời
Lắm khi cũng phải tự rời tham sân
Ước mong đóng góp một phần
Vì mình vì họ cơ tầng cảm giao
Có ta phân rõ Trời cao
Muôn màu thích ứng trước sau dung hòa
Biết mình chẳng vọng từ xa
Biết hòa biết tiến mới là người ngoan
Hồn là nguyên lý phân ban
Ngài là chủ tể khai đàng trụ tâm
Người đời nhiễu loạn lại lầm
Tưởng mình là chánh chẳng tầm được chi
Được rồi lại mất một khi
Mất còn phải có ta thì mới yên
Học rồi rõ sự vững bền
Thức tâm tự giác mới quên vui buồn
Giữ phần sáng suốt về nguồn
Hòa tan chơn thức vui buồn nở hoa
Tu tâm dưỡng tánh tự hòa
Xa gần cũng vậy cũng hòa đến nơi
Khuyên người tại thế ai ơi
Bền tâm vững chí rõ đời tạm khuynh
Học bài tiến hóa nơi mình
Sửa sai chánh pháp tâm linh hợp hòa
Phật Trời chẳng có ở xa
Trong ta sẵn có ta hòa chuyển tâm
Tu thời phải luyện tiến thầm
Vía hồn khai triển tự tầm đến nơi
Quy nguyên vạn giáo về Trời
Một lòng một dạ tự rời thế sanh
Bền tâm vững chí thực hành
Quy về nguồn cội mới thành chơn như
Thế gian châm biếm hay cười
Người tu là dại vậy người ra sao ?
Ở đời phân thấp xét cao
Đến ngày dẹp gánh xác nào cũng ma
Nói hồn họ chấp cái ta
Muốn Sanh sợ Tử khó hòa tình thương
Phật Trời sáng tỏ như gương
Vô sanh vô tử là đường khai tâm
Lý Trời siêu diệu thậm thâm
Tâm vô quái ngại tâm tầm đến nơi
Chẳng còn chờ chực thỉnh mời
Thực hành đến mức lý Trời cảm giao
Chẳng còn mê chấp phân màu
Chỉ còn hòa cảm tự giàu tâm linh
Hồi sinh học dũng do mình
Thương yêu tha thứ khai tình chơn như
Khai tâm lập hạnh với người
Hòa cùng các giới người người cảm giao
Cộng đồng kẻ trước người sau
Dìu nhau tiến hóa muôn màu tiến chung
Hồn là nguyên lý vô cùng
Tiến trình vô tận vẫy vùng thăng hoa
Rõ mình thiên hạ một nhà
Cha Trời ban bố tình ta tình người.

Lương Sĩ Hằng
Mountain View, 28-08-1981