Tự Nhiên và Siêu Nhiên

TỰ NHIÊN VÀ SIÊU NHIÊN 
Quang đãng ban hành luật tự nhiên 
Siêu nhiên cấu trúc giải tâm phiền 
Nơi nào cũng có tùy duyên tiến 
Biết Phật biết Trời sống vẫn yên

Thực hành giải tỏa tùy duyên
Siêu nhiên quang chiếu nối liền tử sanh 
Giúp hồn tiến hóa thực hành
Quy không thức giác tan tành trược ô 
Càn khôn vũ trụ hư vô
Quân bình tâm lực nơi mô cũng hòa 
Thực hành thấu đáo thiết tha
Học hòa học nhẫn chan hòa tình thương 
Đạo đời tâm thức dựa nương 
Thanh thanh trược trược tự lường mà đi 
Siêu nhiên bản chất nhu mì
Tự nhiên cởi mở tâm thì an vui 
Cảnh đời điêu luyện rèn trui
Học rồi lại học tự tôi học hoài 
Chẳng còn ứng khẩu tranh tài
Trở về nội thức tiến hoài không ngưng 
Xét mình nước mắt rưng rưng
Biết mình tăm tối từ từng phút giây 
Vạn linh cấu trúc thành thầy
Dạy tâm thức tỉnh ngày ngày sửa sai 
Càn khôn gánh nặng hai vai
Nằm trong vay trả ngày ngày phóng thâu 
Thiên cơ quá đổi nhiệm màu
Đi đâu cũng phải đối đầu thiên cơ 
Cha Trời ban phước từ giờ
Ra vô hít thở tùy cơ thực hành
Luật trời hóa hóa sanh sanh
Học cho thức giác tự đành phải xa 
Tự nhiên xáo trộn dạy hòa
Siêu nhiên chiếu độ tùy ta thực hành 
Thế gian phàm nhận em anh 
Thiên đàng quy một thực hành đã thông 
Tu tâm dưỡng tánh một lòng
Cầu xin ân phước giải vòng ước mơ 
Cộng đồng giải tỏa tâm khờ
Biết mình biết họ tùy cơ chuyển hành 
Tự minh thế cảnh trược thanh 
Làm lành lánh dữ giữ giành phước tu 
Siêu nhiên giáo hóa người ngu 
Ban ơn thức giác trùng tu thiên đàng 
Chẳng còn suy luận với bàn
Tự nhiên đạo pháp ngập tràn tâm can 
Đi đâu cũng cảm thấy an
Cha Trời ân độ lụn tàn  hồi sinh
Đi đi lại lại một mình
Tâm linh sẵn có tùy tình hiến giao 
Chẳng còn thêm muối thêm màu 
Trở về thực chất giải sầu giải mơ 
Trong ta có sẵn thiên cơ
Có tâm học đạo có giờ triển khai 
Âm thinh dẫn tiến hằng ngày
Nói ra thì dễ, hành hoài chưa xong 
Văn chương phát họa nhiều vòng 
Viết rồi để đó thỏa lòng ước mơ 
Càn khôn cũng sắp đến giờ
Cuối cùng phán xét tùy cơ độ trì 
Bao lần đã học đã thi
Đã đi trong thức cũng vì tâm linh 
Cớ sao lận đận vô minh
Tâm tình chưa dứt, địa linh khó hòa 
Siêu nhiên chuyển hóa bao la
Độ tâm tiến hóa học hòa ngắn thôi 
Mặt tiền những việc đã rồi 
Không lo tu học đứng ngồi không yên 
Hành trì do thức tùy duyên
Có không không có vẫn yên tâm hồn 
Chẳng còn liều lĩnh ác ôn 
Chẳng còn ghen ghét tạo hồn bất an 
Tự nhiên vui hợp luận bàn
Con đàng thực chất là đàng phải đi

Kính bái,
Lương Sĩ Hằng
Montréal, ngày 25 tháng 09 năm 1983