Trăm năm bia đá

Trăm năm bia đá

Trăm năm bia đá cũng mòn
Ngàn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ.
Khiến nên Hậu tỏ vần thơ
Kể cho bạn rõ huyền cơ nhọc nhằn.
Tâm người như tuyết giá băng
Trí người như thể chị Hằng gớm ghê
Đổi thay, thay đổi nhiều bề
Thủy chung như nhứt mới kề Phật Tiên.
Làm sao tỏ dấu nhơn Hiền
Siêng năng tu luyện phước truyền cháu con.
Làm sao cội phúc chớ mòn
Lấy câu nhơn nghĩa cho tròn Đạo tâm
Anh em các bạn chớ lầm
Một cây một cội, thâm trầm Nghĩa nhân.
Ba lao, bốn khổ, thằng bần
Tham tiền, tham chức, cuộc trần đắng đo.
Ngày đêm luống tín đầy kho
Thời giờ không bỏ đắng đo cõi trần.
Lời khuyên các bạn bao lần
Xác trần làm việc cho trần lắm ru !
Dương gian là chỗ ngục tù,
Vào tù ra khám công phu lỡ làng.
Ham tiền, ham bạc làm càng
Chịu đánh, chịu khảo, chớ nhàn bản thân.
Từ đây xin bạn ân cần
Công Phu, luyện đạo cho gần Phật Tiên.
Trở nên một đấng Nhơn Hiền
Có Hồn, có Vía, đặc quyền vô vi.
Dầu cho trăm tuổi vậy thì
Gom Hồn, gom Vía dẫn đi Thiên đàng.
Thiên đàng vạn lý quan san,
Xác trần bỏ lại đa mang làm gì.
Phật, Trời là chỗ huyền vi.
Nào sơn, nào thủy, thiếu gì cảnh tiên.
Bông hoa đua nở lê duyên
Màu nào, sắc nấy có tiên ứng hầu
Hiu hiu gió thổi cung cầu
Hồn nương theo gió, về gần Phật Tiên
Ngó mong thấy cảnh mê liền,
Vui thay chi xiết, nhơn hiền trẩy sang.
Đường thì chói sáng ngọc xoàn
Đủ màu, đủ kiểu quên toan trở về
Đoái xem phong cảnh mà mê
Nhiều lần ngoạn mục, mãng mê không về.
Thợ trời, khéo đặt thống kê
Đi qua Đông Bắc, trở về Tây Nam.
Có rồng, có ngựa tiền duyên
Chở đi khắp chổ, Phật Tiên cảnh Trời.
Chia vui, nói quá nhiều lời
Thế gian, che dối Phật Trời làm chi.
Thế gian cho bạn ngu si
Vì chưn chưa hiểu, khinh khi Phật Trời
Buồn chi, những sự gian manh
Đến khi đụng cọp nhăn nanh hoảng hồn.
Từ đây Pháp Lý như cồn
Tiếng Tâm còn đó, chuyên môn không còn.
Khuyên bạn hãy giữ lòng son
Công phu pháp lý, cho tròn Đạo Tâm
Chẳng tin, chẳng tưởng, chẳng lầm
Công phu, siêng sắng Đạo Tâm phát liền.
Làm sao cho đấng nhơn hiền
Minh châu phát hiện, bay liền cảnh tiên.
Từ đây mới biết bạn hiền
Đông, Tây, Nam, Bắc vui miền thú tiên
Thượng tầng có Đức Lê duyên
Tặng thưởng cho bạn Đào Tiên phép mầu
Nguồn Đạo là bực cao sâu
Không cầu mà có, phép mầu Tiên gia
Siêng năng tu luyện chánh tà
Cần lo nghiên cứu mới là thần tiên
Từ đây được chữ Thông Thiên
Có duyên dạo khắp qua miền Thiên Không.
Không Không mà có lẽ công
Thiên biến, vạn hóa cộng đồng Phật Tiên.
Từ đây bạn có phước duyên
Huyền thiên, hợp lý, Tiên gia đạo mầu.
Câu văn, cảm kích cơ cầu,
Khoa học huyền bí phép mầu Thích Ca (Mâu Ni Phật)
Từ ngày thừa võ hoá văn
Có lòng Bác ái khoang hoằng chúng sanh
Đêm ngày làm việc đành rành
Lằn điển vũ trụ phát sanh tia vàng
Xin bạn chớ nghĩ hoang mang
Mà lòng vọng tưởng tân toan cơ cầu.
Nói ra thêm thảm, thêm sầu
Tiền bạc xôi chuối, cầu Ngài đặng đâu!
Tội lỗi chất chứa trên đầu
Đem tiền, công, đến cầu Ngài dung tha.
Chỉ ra cho rõ chánh tà
Dương gian mắt thịt người mà thấy chi.
Mà đem xôi chuối khinh khi
Càng thêm tội lỗi, Phật ghi thêm liền.
Phật đâu dụng bạc với tiền
Tâm lành, Trời Phật phước liền ban cho.
Dầu cho giàu có của kho
Không vị, không nể, không mê lẽ tà.
Đến đây Hậu mới phân qua
Khoa học huyền bí chỉ ra tỏ tường
Nói rồi, càng nhớ càng thương
Linh hồn ở chốn Thiên Đàng bạn ôi.
Còn Vía ở đất phù sa,
Vì chưng oan trái, sanh ra vợ chồng
Từ khi kết thúc vợ chồng
Đôi chim kết cánh, tơ hồng thăng thiên.
Từ khi duyên lạ bén duyên,
Ham chơi trần tục, phạm Thiên bị đày
Niết Bàn chẳng vị một ai
Sa vào bản thể, sinh thai cho người.
Ở đó chín tháng mười ngày
Khai hoa nở nhụy, miệng cười có duyên.
Làm con dương thế nhãn tiền
Lo ăn lo ngủ, phạm Thiên bị đày.
Từ đây mới biết trần ai,
Lớn lên cực khổ phải vương luật hình.
Nói ra bạn thấy hồn kinh
Gia đình thưởng phạt, cực hình đắng đo.
Lúc xưa sung sướng nào lo,
Bây giờ dương thế tự do đâu còn.
Cực khổ hành hạ héo hon
Mạnh thời hiếp yếu chẳng còn như xưa.
Nói ra thì bạn củng thừa
Diêu Trì Kim Mẫu khóc thời như mưa.
Chẳng tin xem liạ sách xưa
Xem thì thấy đó, bạn chưa tỏ tường.
Nói rồi sầu thảm càng thương
Chẳng nghe lời dạy, mới vương cõi trần.
Vậy nên Hậu tỏ xác thân
Cha mẹ giao cấu xác trần bạn ơi
Ví như hai đấng thợ trời
Sanh ra hình vóc, dạy lời nôm na
Hình thể như một cái nhà
Trái tim, gan, mật thật là khám to.
Giam hãm tại đó đắng đo
Chẳng cho Vía biết Hồn mà ở đâu
Hồn vía cách biệt đã lâu
Vía thời ở rún, lo âu bên ngoài
Hàng ngày lo bảo xác thân
Hồn thì làm việc, ân cần xoáy trên.
Tại óc trí ý thông lên thiên đình.
Từ đây Hậu mới thuyết trình,
Luyện đạo tại đó, bạn mình gắn ghi.
Tưởng bằng trí ý đương thì
Lục Tự phải nhớ, phải ghi cho thường.
Đêm trường thanh vắng là gương
Súc miệng cho sạch sẽ tường âm dương.
Sợ khi yếu mắt ghèn xương
Che phủ nào thấy ánh gương Phật mầu
Sách này dạy kỹ cao sâu
Công phu luyện đạo khỏi sầu khỏi lo
Từ đây Mâu Ni trong lò
Phát ra ánh sáng khỏi màng thịt da
Ý ta nên nhớ Thích Ca
Gắn lòng mộ Đạo thấy qua phép màu
Soi hồn phép ấy cao sâu
Không nên dắt điển xung lên bộ đầu
Bộ đầu có điển phép mầu
Âm dương phối hợp cơ cầu hợp ngay
Điển Trời tại óc hàng ngày
Giúp cho điển ấy sáng sung ngay Hà Đào
Điển ấy chạy khắp rất mau
Gân xương bản thể chỗ nào cũng thông
Âm dương phối hợp đạo đồng
Làm cho trí ý sáng thông cõi Trời
Cũng như rọi được khắp nơi
Khoa Học Huyền Bí, Phật Trời ban cho
Đừng suy đừng nghĩ đắn đo
Trung gian Tiên Phật chiếu dò lằng ni
Lời nói nên gắn nên ghi
Không nên sai quấy Mâu Ni trò hề.
Sái thời điển nghẹt tư bề
Sân, si, hờn giận dựa kề hơn xưa.
Nói cho bạn hiểu lọc lừa
Làm thầy bỉ ổi, không chừa một ai
Đa mang nhiều chứng bịnh ngoài
Đau lưng, chá mắt có hoài bạn ơi.
Soi Hồn là phép chỉ rồi
Bước qua Thường Chuyển phục hồi âm dương.
Phép nầy trừ bệnh thương trường
Gian tham quỉ quái không nhường một ai.
Lời đây nhắn nhủ hoài hoài
Công phu phép Phật được trừ gian tham
Tham sang ngũ tạng tà dâm
Cuộc trần khuyến khích, phải cam bịnh nầy.
Phiền não, nó cũng làm thầy
Đặt điều sái quấy, ưa gây ưa phiền
Làm cho đôi mắt ưu huyền
Thấy sắc gian trá của tiền tham hơn
Lời đây dạy bảo như đờn
Qui y cửa Phật, quý hơn của tiền
Làm sao cho đấng nhơn hiền
Công dày luyện Đạo, phép Tiên nhiệm mầu
Thương hàn, ngoại cảm nhức đầu
Đau lưng, chá mắt để hầu một bên (làm biếng)
Bạn nên gắn chí cho bền
Công phu thuốc bổ ở trên cõi trần
Thuốc nầy bổ khắp châu thân
Bổ tinh, bổ não, bổ lần học sinh
Học sinh bản thể như mình
Đứa tối đứa sáng thế tình như ta
Cũng nên dạy bảo cháu nhà
Siêng năng tánh sáng hiệp hòa công phu.
Dầu cho kẻ dốt người ngu
Học thì bổ ích công phu chuyên nghề.
Lợi lộc đau đớn tư bề
Con hiền cháu thảo đúc nền văn minh.
Nói qua kể hết gia đình
Trên hòa dưới thuận bạn mình mới yên
Học Đạo chẳng tốn đồng tiền
Siêng năng cố gắng bạn hiền chỉ cho.
Từ đây bạn khỏi lo âu
Phật Tiên huyền bí dạy cho tu hành.
Phân rõ gốc khóe đành rành
Định thần phép Phật, hóa sanh điển lành.
Trí ý ta sẽ chỉ rành
Ngồi cho yên tịnh, dỗ mê phép mầu.
Điển Trời bủa khắp trên đầu
Hóa ra ngọn đuốc, sáng bầu Thiên Cung
Soi khắp thế giới rõ cùng
Địa cầu cũng thế, sáng chung một bầu.
Soi khắp các nẻo đâu đâu
Biết điều lành dữ, khỏi sầu khỏi vương
Phép này sẽ chỉ bạn tường,
Bịnh tình rối loạn cả đường thông minh.
Xem thì nhớ lấy chớ khinh
Cảm thương các bạn hữu tình của ta.
Lo gần cũng phải lo xa
Nghiên cứu chánh đáng mới ra đạo mầu.
Rồi đây phép xét bộ đầu
Hủng lổ nhiều chỗ, phân mô Tam liều
Công phu luyện đạo cho nhiều
Điển Trời rọi xuống càng ngày càng hay.
Nhứt Liều cụ túc bằng nay
Sơ thừa cực phẩm bạn mình thấy chưa.
Mở cửa Thiên Môn trung thừa
Tự nhiên phát triển, không lừa thế gian.
Pháp lý sự thật rõ ràng
Chỉ ngay trên xoáy một đàng chia đôi
(Chỉ ngay trên xoáy trán một đàng chia đôi)
Ngồi cho yên tịnh phép mầu
Pháp luân thường chuyển (thiền định) sẽ ngồi cho lâu.
(Phép của pháp luân thường chuyển)
Từ đây mới biết đạo mầu
Nói ra rõ rệt cả câu hộ phò
Tu nghèo chẳng tiền mà lo
Công phu luyện đạo Phật cho tam liều.
Liều này Thiên Tạo bạn ôi
Đừng làm nhơn tạo dối đời ích chi.
Lời nói nên gắng nên ghi (là nhớ)
Dối người mình dối, dối chi Phật Trời.
Phỏng da đau quá la trời
Niệm Phật cho đỡ, che lời thế gian.
Mình đốt mình chịu, chớ than
Phật đâu có đốt, bầm gan chịu lì.
Phật thì trên bàn từ bi
Không sai, không biểu, người thì làm gan
Rồi đem tiền bạc với vàng
Làm doan, làm phước, Phật nào chứng cho!
Tham gian ngôn ngữ so đo
Đem tiền chuộc tội thế gian ích gì.
Di Đà thọ ký xét suy
Có không, không có, không vì một ai
Sự thật Pháp Lý công khai
Không gian, không dối con ai bao giờ
Hoc Đạo xin đừng lẩn lơ
Hiểu sơ nói dóc, không chừa một ai.
Uy quyền nịnh bợ phải lo
Bạc triệu đem đổi, bao giờ đặng đâu
Lấy câu ngay thẳng làm đầu
Làm sao cho được đạo mầu mới ngoan.
Tranh đua nói dóc nói càn
Tu chi bằng miệng có tiền thì hơn.
Tu ca tiếng huyễn, lời đờn
Đừng giả hát bội, thế thường cười chê.
Từ đây ta mới đề huề
Anh em bậu bạn dựa kề dạy nhau.
Tu thời kẻ trước người sau
Trí tâm cố gắng, Phật nào không thương.
Việc tu, không phải thương trường
Hơn thua vô ích là đường thế gian
Hậu đây chỉ bảo rõ ràng
Đa mang trần thế phải mang lấy sầu.
Chẳng nên chặt tóc cạo đầu
Tu tâm dưỡng tánh để cầu Đạo Tâm
Con người trăm tuổi bao lâu
Thác rồi kiếp mất, chẳng còn một ai.

Đỗ Thuần Hậu
Đa-Kao