Sài Gòn, 16-08-1969
Mâu Ni ngũ sắc đồng luân chuyển
Khuyến rũ đường tu hợp pháp huyền
Tiên Phật hiện hình chung giác thế
Bến mê tự thoát nối duyên liền.
Phật, Người, hai giới chẳng riêng,
Tâm ta tức Phật, nối liền vui tươi.
Không không mà có nực cười,
Thế gian mắt thị người người đắm mê.
Chạy theo tiền của ê chề,
Quên mình, quên họ, quên về cõi Tiên.
Tóm thâu tạo cảnh ưu phiền,
Đắn đo đủ thứ lập riêng cực hình.
Làm sao bảo hộ được mình,
Bản thân khỏi chết nối tình thế sanh.
Xe tơ kết tóc dệt mành,
Đổi thay thay đổi tự đành tự cam.
Bàng hoàng đến nỗi tham lam,
Chẳng còn lý trí xét am nội tình.
Động tâm, hồn vía bất minh,
Đâu dè trụ hóa thân hình chẳng hay.
Hồn ở nơi tim hằng ngày,
Vía thời cai quản ở ngay rún người.
Nam hồn dương điển đẹp tươi,
Vía là âm điển hợp nơi bên ngoài.
Nữ hồn âm điển phân oai,
Vía là dương điển bên ngoài phát huy.
Âm dương tương chiếu không ly,
Thế gian chuyển điển sân si hoài hoài.
Giận rồi hết giận, tại ai?
Ghét rồi hết ghét, vậy sai chỗ nào?
Bất phân luận xét thấp cao,
Tấn công mãnh liệt ào ào rồi thôi.
Khổ tâm đi đứng lại ngồi,
Xét mình xét họ, ai tồi hơn ai?
Chúc cho các bạn an bài,
Nội tâm xét thế phân hai đạo đời.
Lương Sĩ Hằng
Sài Gòn, 16-08-1969