Hò

Hò 

Nam:
Hò ơi! Ơi hò!
Chơn lý dặn dò,
Sao không mở trí lại bò đi đâu?
Tâm anh có sẵn chiều sâu
Sao không thấu đáo, hò ơi!
Sao không thấu đáo như trâu ngoài đồng?

Nữ:
Hò ơi! Ơi hò!
Tình duyên gặp gỡ ngoài đồng
Sao em không hiểu em vòng đi đâu?
Người xưa lưu lại một câu
Thương anh em phải, hò ơi!
Thương anh em phải đối đầu với anh?

Nam:
Hò ơi! Ơi hò!
Cuộc đời duyên nghiệp như tranh
Vẽ xong lại cất phần anh được hoài
Rồi đây cũng phải đến ngày
Anh đi em ở, hò ơi!
Anh đi em ở, già rồi ai thương?

Nữ:
Hò ơi! Ơi hò!
Ðường đi chơn lý trăm đường
Quy y Phật Pháp, dựa nương cửa thiền
Xuất hồn thanh cảnh vượt xuyên
Tình thanh vui đẹp, hò ơi!
Tình thanh vui đẹp hợp duyên chung nhà.

Nam Nữ Ðồng Hò:
Hò ơi! Ơi hò!
Thương yêu cảm thức mặn mà
Cùng chung sanh chúng vượt qua tình đời
Sống yêu thanh nhẹ thảnh thơi
Anh em lặn lội, hò ơi!
Anh em lặn lội, đạt nơi thanh hòa.

Lương Sĩ Hằng
Montreal, 29-07-1988